Ngan Xuyen
Phạm Xuân Nguyên | |
---|---|
Nguyên speaking at an event held by the Center for East-West Cultures and Languages (Trung tâm văn hoá ngôn ngữ Đông Tây), 4 December 2008 | |
Born |
1956 (age 59–60) Nghệ An Province |
Nationality | Vietnamese |
Other names | Ngân Xuyên (pen name) |
Occupation | Writer and literary translator |
Known for | Vietnamese translations of the works of Georges Bataille, Paulo Coelho, Jhumpa Lahiri, Milan Kundera, Haruki Murakami, and others |
Phạm Xuân Nguyên (born 1956), better known by his pen name Ngân Xuyên, is a Vietnamese writer and literary translator.[1]
Personal life and career
Nguyên was born in Nghệ An Province.[1] He did his early education in neighbouring Hà Tĩnh Province, where in grade 6 and again in grade 10 he won district and provincial awards for writing.[2] He studied Russian as his foreign language in high school, and continued learning it as a student in the literature department of the University of Hanoi (Trường Đại học Tổng hợp Hà Nội, now part of the Vietnam National University, Hanoi).[3] He interrupted his university studies to serve in the People's Army of Vietnam from 1978 to 1982, and was stationed in Ho Chi Minh City. During that period, he began teaching himself French, and had his first translations of French poetry published in the newspaper Tiền Phong.[2] He went on to become chairman of the Hanoi Writers' Association (Hội Nhà văn Hà Nội).[3]
Works
Nguyên speaks Russian, French, and English, and has translated works from all of those languages into Vietnamese.[4] He was first exposed to the works of Milan Kundera in their Russian translations in the Union of Russian Writers journal Foreign Literature («Иностранная литература»), and himself translated Immortality (which was originally in Czech) into Vietnamese from the Russian version.[3]
After he spent more than thirty years translating the works of others under his pen name, his first book of his own under his real name, Nhà văn như Thị Nở (meaning "A Writer like Thị Nở"), was published in 2014.[5] The title is a reference to the character Thị Nở in Nam Cao's 1941 short story Chí Phèo, a woman who is well known for her unattractive appearance.[6] Nhà văn như Thị Nở is a collection of essays of literary criticism, discussing fifty-one Vietnamese writers including Nam Trân, Thế Lữ, Hải Triều, Hoài Thanh, Nguyễn Tuân, Trương Tửu, Bích Khê, Xuân Diệu, Tố Hữu, Nguyễn Huy Tưởng, Nguyễn Hữu Đang, Hoàng Cầm, Trần Dần, Lê Đạt, Phùng Quán, Bùi Ngọc Tấn, Nguyễn Xuân Khánh, Dương Tường, Bảo Ninh, Nguyễn Quang Lập, and Vi Thùy Linh.[7] Nguyên stated that it took him so long to come out with the book because he was too lazy to collect his previous essays and edit them into a coherent whole; in particular, he mentioned the World Cup season as one of the various reasons for his delays in submitting the final version to the publisher Nhã Nam for printing.[6] Editor Diệu Thủy stated that the whole process took more than four years, and that at one time she even jokingly threatened to burn down Nguyên's house in an effort to get him to submit a draft.[5][6]
List of translations
- 1999: Immortality, Slowness, and Identity (Milan Kundera)[o 1]
- 2000: Nerves and Senses (Steve Parker)[o 2]
- 2001: Testaments Betrayed (Les Testaments trahis, Milan Kundera)[o 3]
- 2002: Dinosaur (David B. Norman and Angela Milner)[o 4]
- 2004: The Fifth Mountain (Paulo Coelho)[o 5]
- 2004: Interpreter of Maladies (Jhumpa Lahiri)[o 6]
- 2006: Introducing Kierkegaard (Oscar Zárate and Dave Robinson)[o 7]
- 2008: Sputnik Sweetheart (Haruki Murakami)[o 8]
- 2008: The Postmodern Condition (Jean-François Lyotard)[o 9]
- 2012: The Lady, or the Tiger? (Frank Stockton)[o 10]
- 2013: Literature and Evil (La Littérature et le Mal, Georges Bataille)[o 11]
References
- 1 2 Nguyễn Việt Chiến (29 March 2010). "Chàng 'em-xi' chuyên dẫn dắt các 'sô' văn chương". Thanh Niên. Retrieved 28 August 2015.
- 1 2 Thanh Xuân (27 December 2012). "Chuyện về nhà phê bình 'đắt sô' nhất Việt Nam". Người đưa tin. Retrieved 28 August 2015.
- 1 2 3 "Nhà phê bình văn học Phạm Xuân Nguyên, Chủ tịch Hội Nhà văn Hà Nội: 'Nguyên vẫn là Nguyên'". An ninh thế giới Cuối tháng. 5 December 2013. Retrieved 28 August 2015.
- ↑ Ngô Thị Kim Cúc (30 July 2013). "Phạm Xuân Nguyên: Làm gì cũng phải có trách nhiệm và chất lượng cao nhất có thể". Thanh Niên. Retrieved 27 August 2015.
- 1 2 "Biên tập viên dọa đốt nhà để có bản thảo của Phạm Xuân Nguyên" [Editor threatened to commit arson to get Phạm Xuân Nguyên's draft]. VNExpress. 25 June 2014. Retrieved 27 August 2015.
- 1 2 3 Lạc Thành (31 July 2014). "Nghe 'gã đầu bạc' Phạm Xuân Nguyên 'kể tội'... Thị Nở" [Hear 'the white-haired man' Phạm Xuân Nguyên 'tell all' ... Thị Nở]. Báo Đời Sống Pháp Luật. Retrieved 30 August 2015.
- ↑ Vũ Gia Hà (15 May 2014). "Nhà phê bình Phạm Xuân Nguyên: Nhà văn như Thị Nở" [Critic Phạm Xuân Nguyên: A Writer like Thị Nở]. Văn Hiến Việt Nam. Retrieved 28 August 2015.
Full citations of translated works:
- ↑ Ngân Xuyên; Nguyên Ngọc (1999). Sự bất tử. Chậm rãi. Bản nguyên. Hà Nội: Nhà xuá̂t bản Văn hoá thông tin Trung tâm văn hoá ngôn ngữ Đông Tây.
- ↑ Ngân Xuyên (2000). Thần kinh và cảm giác. Hà Nội: Nhà xuất bản Kim Đống. OCLC 884301346.
- ↑ Ngân Xuyên (2001). Những di chúc bị phản bội. Hà Nội: Nhà xuá̂t bản Văn hoá thông tin Trung tâm văn hoá ngôn ngữ Đông Tây.
- ↑ Ngân Xuyên (2002). Khủng long. Hà Nội: Nhà xuất bản Kim Đò̂ng. OCLC 49658526.
- ↑ Lê Chu Cà̂u; Ngân Xuyên (2004). Nhà giả kim. Ngọn núi thứ năm. (Tiẻ̂u thuyé̂t). Hà Nội: Nhà xuá̂t bản Công an nhân dân. OCLC 61727110.
- ↑ Đặng Tuyết Anh; Ngân Xuyên (2004). Người dịch bệnh : tập truyện ngắn. Hà Nội: Nhà xuá̂t bản Lao động. OCLC 63823740.
- ↑ Ngân Xuyên; Bùi Văn Nam Sơn (2006). Kierkegaard (Tủ Sách Nhập Môn). Thành phố Hồ Chí Minh: Nhà xuá̂t bản Trẻ.
- ↑ Ngân Xuyên (2008). Người tình sputnik. Hà Nội: Hội nhà văn. OCLC 298661188.
- ↑ Ngân Xuyên; Bùi Văn Nam Sơn (2008). Hoàn cảnh hậu hiện đại. Hà Nội: Nhà xuất bản Tri Thức. OCLC 781645859.
- ↑ Ngân Xuyên (2012). Cô dâu hay con hổ: tập truyện ngắn nước ngoài chọn lọc. Thành phố Hồ Chí Minh: Văn hóa - Văn nghệ. OCLC 809952145.
- ↑ Ngân Xuyên (2013). Văn học và cái ác. Hà Nội: Nhà xuất bản Thế giới.